watch sexy videos at nza-vids!
logo wap giải trí
wapnhimxinh
HOMEY/C TruyệnBlog
Uc Browser 9.8
[Tải Xuống]
truyen teen Top Game Online Hot
»Mạng Xã Hộ Avatar 2.5.1
»Mobi Army 2.3.8 - Gunny
»Khí Phách Anh Hùng 1.5.4
»GoPet 1.2.5 - Nuôi Thú Ảo
»Iwin - Game Cờ Bạc Đỉnh
Like để ủng hộ WapNhimXinh!
» »
Tìm kiếm| Lượt xem: | file đính kèm» (0)
↓ Ai nhắc cho em nhớ, em còn được yêu?



- …

- Kiểu của bọn họ thật phiền chết đi được, làm bạn với cậu thoải mái hơn nhiều! - Trung thoải mái gục đầu xuống bàn – Đợi hết giờ gọi tớ dậy nhé, thầy dạy chán chết!

- Ừ!
Ai nhắc cho em nhớ, em còn được yêu? 2

Tôi đã hơn một lần suy nghĩ, tại sao Trung ngay từ đầu đã chọn tôi trong số rất nhiều ánh mắt nhìn theo cậu ấy ngày hôm đó, cũng hơn một lần thắc mắc, tại sao tôi lại trở thành bạn của một người nổi bật như thế, một cách ngẫu nhiên.

Và tôi phát hiện, cuộc sống luôn có những điều ngẫu nhiên như thế, xảy ra bất thình lình. Tôi chỉ có thể coi đó là món quà quý giá, cất giữ cẩn thận, chứ không được tùy ý sử dụng. Như Trung, tôi chưa bao giờ tìm cách đến gần cậu ấy, cũng chưa bao giờ chủ động bắt chuyện. Hầu hết đều là cậu ấy hỏi, và tôi trả lời, có những lúc tôi giữ im lặng, còn cậu ấy thì lẳng lặng nhìn tôi. Lúc đó, cậu ấy không cười nữa, mà bắt đầu đăm chiêu, dường như trong lòng cậu ấy có những suy nghĩ khác.

Tôi rất thích vẽ, và có thói quen vẽ lại những thứ xung quanh. Dường như Trung rất thích những hình vẽ của tôi, thi thoảng giờ ra chơi, cậu ấy không rời khỏi chỗ ngồi, mà rất chăm chú nhìn tôi vẽ.

- Linh này, vẽ cho tớ một bức đi! – Trung đột ngột lên tiếng khiến tôi hơi giật mình, ngòi bút chệch một vệt nhỏ trên giấy – Vẽ tớ ấy!

- Tớ không giỏi vẽ chân dung.

- Kỳ cục! gì mà giỏi với không, chỉ cần vẽ theo những gì cậu cảm nhận thôi mà!

- Chỉ cái gì tự nguyện vẽ ra mới là đẹp.

- Thôi được rồi… - Trung xua tay, mặt xịu xuống – cậu không thích thì thôi vậy! Nhỏ mọn!

Trung rất tốt với tôi. Cậu ấy không chỉ nói chuyện với tôi, giúp tôi trực nhật, còn giúp tôi học, giúp tôi lờ đi những ánh mắt châm chọc của những cô bạn trong lớp. Cách giảng bài của cậu ấy rất dễ hiểu, tôi đã bắt đầu thích nghi được với những môn tự nhiên, đặc biệt là môn toán.

Ai nhắc cho em nhớ, em còn được yêu? 3

Chúng tôi thân thiết với nhau hơn, tôi dần dần nói nhiều hơn với cậu ấy, chia sẻ với cậu ấy những câu chuyện ở lớp, rồi sau đó là bất cứ câu chuyện thú vị hiếm hoi nào xảy ra trong cuộc sống của tôi.

Những chuyến xe bus bắt đầu vui hơn, thời gian về nhà thu hẹp lại, bởi vì tôi đã có một người bạn mới, cũng chính là người bạn duy nhất trong suốt những năm học phổ thông.

Đó có lẽ là quãng thời gian hạnh phúc nhất của tôi, được quan tâm, được yêu thương, và được một chỗ dựa để an ủi những tháng ngày đơn độc. Tôi an tâm hưởng thụ sự đãi ngộ tuyệt vời của cuộc sống ấy mà không biết, đôi khi, sự trớ trêu đến tận cùng của số phận chính là những thứ tưởng chừng như có được, một ngày nào đó lại bay biến mất giữa vũ trụ mênh mông.

***

Bức chân dung tôi vẽ Trung bỗng dưng biến mất. Tôi lục tung hết tập bản vẽ và đồ dùng cá nhân cũng không thể tìm thấy. Tôi hoảng sợ, tuyệt đối không thể để người khác nhìn thấy nó, bởi vì đó không chỉ là một bức vẽ bình thường…

- Cậu tìm cái này phải không?

Một giọng nữ cất lên, Trang – cô bạn lớp phó kiêu kỳ, một trong số những người không ưa tôi trong lớp nhìn tôi mỉa mai, trên tay là bức vẽ mà tôi cần tìm. Khoảnh khắc ấy, trước mắt tôi bỗng có một mảng tối đen ngòm.

- Ồ, ra là cậu thích Trung đấy nhỉ?

- Trả lại cho tớ!

- Vội gì chứ, bài thơ và dòng chữ tiếng anh phía sau hay lắm này!

- Tớ xin cậu đấy Trang, trả lại cho tớ!

- Sao chứ? Bức vẽ đẹp thế này cơ mà, bài thơ và lời thổ lộ phía sau cũng hay lắm đó, sao lại không muốn người khác biết cơ chứ? Để tôi giúp cậu nhé?

Trang: « 123
↑Bài Viết Cùng chuyên mục:
Trang ChủĐang Xem: 1
Link:
BBcode:
Tags: