- Em là người con gái tốt, anh không xứng đáng với em, em đi đi.
Ả không tin vào mắt mình:
- lẽ nào, lẽ nào lại vậy?, lẽ nào mình thua một đứa lẳng lơ" - Ả thốt lên, không thành tiếng.
Một lúc sau, Hắn gọi điện khóc lóc:
- em nói chuyện với anh được không? .
Ả trả lời cộc lốc:
- không có gì để nói nữa hết.
Rồi ả rơi vài giọt nước mắt, đó là những giọt nước mắt cuối cùng ả rơi vì hắn.
Một tuần sau đó hắn lại tìm ả xin lỗi vì đã suy nghĩ nông cạn, hắn bảo hắn nói vậy nhưng lòng hắn rất đau, hắn không thể quên được ả. Và ả tin, hắn làm sao quên được khi so với nhưng người đến trước, có ai hơn ả, và thậm chí ả cũng tin, những người đến sau cũng sẽ không hơn. Gia đình ả không giàu có nhưng ả có cuộc sống như tiểu thư, bên cạnh ả không lúc nào không có người theo đuổi, và thậm chí nhiều người gặp ả lần đầu tiên cũng đều yêu, hắn là một ví dụ điển hình . Đôi lúc ả chạnh lòng khi nghĩ rằng hắn không yêu ả, hắn chỉ cần ả như một người để hắn khoe với bạn bè, cha mẹ. Thật vậy! không có đứa bạn nào của hắn là không biết ả, và không khen ả xinh. Có lúc cãi nhau với ả, hắn tức quá gào lên:
- Cô nói tôi lừa cô hả? tôi lừa cô mà đi đâu tôi cũng mang cô theo để khoe, với cô tôi luôn tôn trọng, tôi lừa cô mà tôi lấy ảnh cô làm đại diện, tôi đuổi theo cô để cả trường nhìn thấy khi cô giận dỗi bỏ đi...
Hắn kể ra hết những việc hắn làm cho ả, cứ như một đứa trẻ con. Có lúcvui vẻ hắn hỏi ả:
- anh không biết tại sao em lại yêu anh?
Ả trả lời:
- Bởi vì anh khùng!
Hắn cũng khùng thật, nhưng ả đâu yêu cái khùng của hắn. Rồi ả lại quyết tâm cho hắn cơ hội một lần nữa, cho hắn cơ hội nhưng thực ra ả đang đánh cược với số phận, ả cược xem số phận ả sẽ về đâu. Những ngày sau đó hắn không rời ả, tối hắn về nhà ngủ, sáng dậy lại đi tìm ả. Lần này ả chắc hắn thay đổi thật, thâm tâm ả định gửi nữa đời còn lại của mình cho hắn. Ả nhận thấy, dù hắn thế nào nhưng hắn vẫn luôn chu đáo với ả, những lúc ả đau ốm hắn lại nấu cháo mang tới giữa trưa nắng, mồ hôi nhễ nhại, rồi ngồi thổi, đút từng muỗng cho ả ăn, ả cảm thấy mình như một đứa trẻ được chăm sóc kỉ lưỡng. Nhưng ả lại không ngờ, những phút giây không đến tìm ả, hắn lại tìm người khác, lần này không phải là đứa lẳng lơ kia nữa, mà là người yêu cũ của hắn. Hôm đó hắn nói sẽ cùng ả đi dạo, ả rất vui, ả sửa soạn thật kỉ, mặc chiếc váy hắn thích nhất, hắn chở ả ra công viên, ngồi đúng mười phút, cứ ngồi thế không nói gì rồi hắn lại chở ả về, hắn nói giờ hắn bận đi mua sách. Ả tức đến nghẹn cổ, đi thẳng vào nhà không quay đầu lại, không nói với hắn tiếng nào, ả có cảm giác hắn đang giấu ả chuyện gì đó . Rồi ả lại tiếp tục nghe những lời đồn đại về hắn, ả hỏi hắn, hắn lại còn gào lên phủ nhận:
- Con mắt nào của em nhìn thấy hả? con mắt nào của em nhìn thấy anh lăng nhăn với con khác?.
Rồi 30 tháng 4, ả hi vọng biết bao nhiêu vào những ngày lễ đó, ả sẽ cùng hắn đi chơi, ả sẽ nấu cho hắn những món ngon, nhưng hắn lại lấy cớ về quê thằng bạn hắn, giúp thằng bạn hắn vài việc, mà việc gì hắn không nói rõ. Ả thất vọng. Vài ngày sau đó có người nói với ả, hắn ôm hôn một đứa nào đó ngoài công viên thắm thiết. Lần này ả quyết định
| Trang Chủ | Đang Xem: 1 |